Thứ Hai Tuần XXXIV Mùa Thường Niên - Năm lẻ
Lời Chúa: Lc 21,1-4
Ngước mắt lên nhìn, Đức Giêsu thấy những người giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền. 2 Người cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm. 3 Người liền nói: "Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết. 4 Quả
vậy, tất cả những người kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ
vào dâng cúng; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào
đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình."
"Bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình." (Lc 21,4).
Suy Niệm: Cho đi không phải của dư thừa mà là chính cái mình đang cần thiết. Sự
cho đi như thế rất quý vì cũng là sự cho đi chính bản thân mình. Con người thường thích nhận hơn cho; có cho thì cũng để nhận lại. Trong Tin Mừng Thánh Luca, Chúa Giêsu luôn luôn khuyên người ta rằng,
cách sử dụng tiền của tốt nhất là cho đi, để đổi lại gia tài trên trời. Cử chỉ của bà goá là một định nghĩa của lòng quảng đại: quảng đại
chính là cho mà không tính toán. Xét cho cùng, quảng đại chính là trao
ban chính bản thân mình.
Cầu Nguyện: Lạy Chúa, xin ban cho chúng con trái tim của Chúa để chúng con luôn biết
đem lại niềm vui cho mọi người. Xin ban cho con tình yêu của Chúa, để
chúng con sẵn lòng giúp đỡ những ai cậy nhờ chúng con. Xin cho chúng con
luôn biết sống vì tha nhân như Chúa đã sống vì yêu thương chúng con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét