Lời Chúa: Mc 6,45-52
Người liền lên tiếng bảo họ rằng: "Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ." (Mc 6,50)
(Khi năm ngàn người đã được ăn no), 45 Chúa Giêsu liền giục các môn đệ xuống thuyền, qua bờ bên kia trước mà đến Bếtsai-đa, đang khi Người giải tán dân chúng. 46 Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện. 47 Chiều đến, thuyền đã ra giữa biển, còn Người thì một mình ở trên đất. 48 Khoảng
canh tư đêm tối, Người thấy họ khó nhọc chèo chống vì ngược gió, Người
đi trên mặt biển mà đến với họ, và Người muốn vượt qua trước họ. 49 Họ thấy Người đi trên mặt biển, thì tưởng là ma, nên la hoảng lên. 50 Vì ai nấy đều thấy Người và hoảng hốt, nên Người liền lên tiếng bảo họ rằng: "Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ". 51 Rồi Người lên thuyền họ, và gió im lặng. Tâm hồn họ lại càng sửng sốt hơn, 52 vì họ chưa hiểu gì về vấn đề bánh: lòng họ còn mù tối.
Suy Niệm: Chúng ta hay nghĩ mình sống an toàn không lo sợ bão tố.. là những gì chỉ xảy ra cho người khác thôi. Vậy mà nó ập xuống đầu mình không hề báo trước. Cuộc sống của chúng ta đôi khi gặp khó khăn nguy hiểm như đang đi trong bão táp. Cảm giác tự nhiên là hoảng sợ như đang gặp ma. Nhưng nếu biết có Chúa đang đồng hành thì ta sẽ yên tâm: “Chính Thầy đây, đừng sợ”. Ðức Giêsu là niềm vui, là sự bình an. Thuyền không Chúa thì làm sao tránh được những khó khăn hiểm nghèo? Lao mình vào đêm tối, vào sào huyệt qủy thần, thì làm sao tránh được mưu chước bủa vây của sa tan.
Suy Niệm: Chúng ta hay nghĩ mình sống an toàn không lo sợ bão tố.. là những gì chỉ xảy ra cho người khác thôi. Vậy mà nó ập xuống đầu mình không hề báo trước. Cuộc sống của chúng ta đôi khi gặp khó khăn nguy hiểm như đang đi trong bão táp. Cảm giác tự nhiên là hoảng sợ như đang gặp ma. Nhưng nếu biết có Chúa đang đồng hành thì ta sẽ yên tâm: “Chính Thầy đây, đừng sợ”. Ðức Giêsu là niềm vui, là sự bình an. Thuyền không Chúa thì làm sao tránh được những khó khăn hiểm nghèo? Lao mình vào đêm tối, vào sào huyệt qủy thần, thì làm sao tránh được mưu chước bủa vây của sa tan.
Cầu Nguyện:Lạy Chúa Giêsu,
trong cuộc sống, chúng con rất thường ngu dại. Với con người yếu đuối
mỏng dòn của chúng con, thế mà chúng con không biết phòng xa những mưu
chước của quỷ dữ. Chúng con như con thiêu thân lao mình vào chỗ hiểm
nghèo đầy cám dỗ. Trong khi đó cuộc đời chúng con lại vắng bóng Chúa,
chúng con tự tách mình ra khỏi Chúa. Chính vì thế chúng con luôn phải "ba
chìm, bảy nổi, chính lênh đênh".
Xin Chúa mau đến với chúng con. Chúng con mời Chúa lên thuyền của chúng
con, và ban bình an cho chúng con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét