Lời Chúa: Mt 23,13-22
"Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng." (Mt 23,16)
Án
Tử, người nước Tề, nổi tiếng là một người thanh liêm và thủy chung.
Xuất thân từ một gia đình nghèo, Án Tử được vợ hy sinh buôn tảo bán tần
để nuôi ăn học. Ðỗ đạt làm quan, Án Tử không bao giờ quên ơn ấy của vợ.
Cuộc sống đầy cạm bẫy, ông vẫn một mực trung thành với vợ.
Một
hôm vua Cảnh Công đến thăm ở lại dùng bữa với Án Tử. Một người đàn bà
đã già xuất hiện trong bữa tiệc. Khi Án Tử vừa giới thiệu người đàn bà
đó là vợ mình, nhà vua ngạc nhiên đến sửng sốt. Ông đề nghị với Án Tử:
"Ôi vợ khanh trông vừa già lại vừa xấu. Quả nhân có một đứa con gái vừa
trẻ vừa đẹp, quả nhân muốn cho về hầu, khanh nghĩ sao?".
Án
Tử liền trả lời một cách dứt khoát, không chút do dự: "Nội tử của tôi
nay thật già và xấu. Nhưng chúng tôi đã lấy nhau và ăn ở với nhau bao
lâu nay, kể từ khi nàng còn trẻ đẹp. Xưa nay, đàn bà lấy chồng lúc còn
trẻ cốt để nhờ cậy lúc già, lấy chồng lúc đẹp để nhờ cậy khi xấu. Nội tử
tôi thường nhờ cậy tôi cũng như tôi đã từng nhận sự giúp đỡ của nội tử
tôi. Nay, bệ hạ muốn ban ơn mưa móc là tùy ở bệ hạ, nhưng xin đừng để
tôi phải mang tiếng là ăn ở bội bạc với nội tử của tôi".
Nói xong Án Tử lạy hai lạy, xin từ chối không lấy con gái của nhà vua.
Suy Niệm: Mù quáng Thật - giả là vấn đề khiến cho nhiền người phải suy nghĩ, ngay thời Chúa Giê-su cách đây
2000 năm con người đã sống hình thức, giả tạo nên Chúa mới mắng nặng lời
như thế. Để không sống giả hình chúng ta phải tập luyện như Lời Chúa dạy: "Hễ có thì phải nói có, không thì phải nói là không” (Mt 5,37). Nếu mình đã tốt thì ở đâu cũng tốt, lúc nào cũng tốt rồi người ta sẽ đánh giá đúng con người của mình.
Cầu Nguyện: Lạy Chúa, xin đến để chia rẽ con, cho con biết đâu là bóng tối đâu là ánh sáng, để con sống ngày một tốt hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét